- Trang thơ

Niềm tin khi cất cánh bay
Anh đã bay lên mây cao Từ phía sau Người ta chỉ trỏ phẩm bình khôn dại Phải chăng họ muốn anh ở lại Cùng ra sức tranh khôn? Anh đã có một chuyến bay không hạ cánh


Lễ
Truyện rằng khi lấy được kinh Vượt sông bị ướt nên đành đem phơi Thầy trò Tam Tạng rụng rời Kinh không có chữ, mọi người nhìn nhau Lại qua sông, lại thỉnh cầu


Ôm cây đợi thỏ
Có một người nước Tống Đang ở dưới ruộng cày Thì thấy một con Thỏ Chạy đâm vào gốc cây. Chắc Thỏ sợ ai đuổi Hay là mải kiếm ăn Mà chạy nhanh như thế Vỡ đầu rồi chết nhăn.


Xuân vãn
Sắc không sao hiểu tự thiếu thời, Trăm hoa tâm trải mỗi xuân tươi. Nay diện chúa xuân đà khám phá, Nệm cỏ ngồi thiền ngắm hoa rơi.


Vũ Trọng Phụng
Ông ho ra số đỏ Ông khạc ra thằng Xuân Bây giờ còn nhí nhố Ngoài đời và trong văn Nhổ vào sư gõ mõ Buôn thánh cùng bán thần, Lũ lòng đen vỏ đỏ


Lời nắng gió
ve xé toạc cả khoảng trời tháng Sáu phượng rực màu con sông hạ bâng khuâng áng mây hồng hờ hững rảo bước chân che lũ nắng rụng dần sau phía núi…


Gặp gỡ... chia tay
Hạ năm xưa rộn rã tiếng ve ngân... Muôn cánh phượng giăng đầy trên lối nhỏ, Thoang thoảng đưa... lời thì thầm trong gió Tuổi học trò đang bỡ ngỡ lời yêu... Ta chia tay khi nắng đổ về chiều
