
- Trang thơ

Thơ viết từ một mùa xưa cũ
tôi không thể trả lời những câu hỏi không đến từ trời cao trên đất thấp trong tay tôi nóng rẫy những câu hỏi rơi không giữ được như nước mắt ngày dứt áo người đi
Hoa điên điển
“Cần Thơ gạo trắng nước trong Ai đi đến đó lòng không muốn về” … Em mời anh về thăm biển lúa miền Tây Cùng em phiêu du trên chiếc xuồng ba lá Em mời anh về nghe em hát dân ca Điệu lý câu hò bên mái chèo khoan nhặt
Khoảng cách
Em đi bên anh giữa mùa cây thay lá. Khoảng cách giữa chúng ta ngập tràn tĩnh lặng. Ánh mắt anh màu nắng. Em long lanh như những giọt sương. Em đi bên anh giữa óng ả mùa xuân
Học chấp nhận
Cuộc sống không hoàn mỹ Như mọi người từng mong Nhưng bạn vẫn có thể Nhảy múa cùng bão dông Nếu chưa thật hạnh phúc Vẫn có thể mỉm cười Khi không còn gì cả
Thiên đường
Nếu không buồn ta chẳng biết làm thơ, Và không say ta nào dám đợi chờ, Tìm giọt nắng giữa mịt mờ dông bão. Có lẽ thế... Đời là đêm mộng ảo... Của nỗi buồn theo năm tháng triền miên,
Đếm tuổi
Ba thu dồn lại một ngày Lìa cành chiếc lá lịch bay về giời Đào mai nở đếm tuổi đời Tình yêu quên đếm tuổi người yêu nhau…
Của để dành
Tuổi bẻ gãy sừng trâu con thất bại lần đầu Bố cười Vậy là kém đứt đuôi Thấy con đòi đi phúc khảo kết quả thi Lại bảo không chịu được khích bác là sẽ khổ



