
- Trang văn

Người công chúng
Mình vào Huế ở tại một khách sạn của tỉnh trong Thành Nội. Một buổi sáng ra quầy cà phê vườn trong khuôn viên khách sạn uống nước. Biết mình là nhà báo một nhân viên quản lý khách sạn than phiền với mình một câu chuyện.
Người thắp lửa và giữ lửa của Nhà Búp
Với chúng tôi, chị Trần Huyền Tâm là người chị lớn của nhóm Búp Trên Cành. Không phải do Chị nhiều tuổi hơn, vì Chị chỉ hơn đám em út tụi tôi một vài tuổi; Chị cũng không cao lớn, chỉ nho nhỏ, xinh xinh; giọng nói thì cứ chậm rãi, nhỏ nhẹ, khi nói thì ánh mắt cứ lấp lánh như biết cười.
Ta từ lời thệ mà xanh
Tôi mượn một câu thơ của chị để viết về chị. Chị là nữ thi sĩ Trần Huyền Tâm, tác giả của 7 tập sách thơ và văn xuôi (Giọt nắng vô thường, Diệu khúc thời gian, Tản mạn miền sương khói, Mây ngàn năm vẫn đợi, Khúc tâm du, Lưng túi gió trăng, Đường về) và là tác giả phần lời của gần 40 ca khúc hay, đã được các ca sĩ nổi tiếng thể hiện.
Trời xanh ắt có an bài
Tôi và Tâm học với nhau từ năm 12 tuổi, thời gian chỉ có 2 tháng hè tại lớp sáng tác văn học thiếu nhi của Hội Văn Học Nghệ thuật Thái Bình. Khi đó bạn ấy đã có 1 gia tài thơ đáng nể. Có những câu thơ hay mà tôi nhớ mãi, như câu thơ Tâm viết về hương hoa cau: “Sáng mai ai dậy sớm, hoa sẽ dành cho hương”.
Vượt qua nghịch cảnh
Cầm trên tay cuốn sách LÀM BẠN VỚI BẦU TRỜI, làm quen và đồng hành với Tèo và những người bạn, tự nhiên muốn tìm và gửi đến các em bé của tôi những câu nói hay, lời khuyên giá trị giúp ta vượt qua nghịch cảnh. Hỏi nhẹ google ra tận 60 câu ngắn dài.
Bình minh Cửa Đại
Anh và cô quen nhau một cách tình cờ. Một lần anh ghé vào trang facebook của bạn cô, đọc một dòng comment rất lém lỉnh của cô, rồi anh xin bạn giới thiệu cho làm quen. Cô – người con gái miền Tây hàng ngày gắn bó với “ bảng đen – phấn trắng”, còn anh – chàng sĩ quan hải quân quê tận Quảng Nam,
Alena
Alena nhắm mắt. Ngón tay cô vẫn run. Phải chăng nó đang tải một luồng điện đã nảy sinh giữa hai cơ thể. Cô thấy ấm, mềm... môi anh thoáng chạm bờ vai. Như một làn sương mơn man



