- ĐÀO THANH BÌNH

Bên Mẹ
Con về bên Mẹ, Mẹ ơi Ngắm dòng Nhật Lệ, chơi vơi giữa trời Một mình Mẹ, một dáng Người Sần da, chai sạn vẫn tươi ánh nhìn Một mình mẹ, một mình thôi… Tóc bay, trán thẳng, chưa nguôi nỗi niềm


Về thôi
Về thôi Mẹ ơi… Cha ơi… Chồng ơi… Vợ ơi… Con ơi… Về thôi, tiếng gọi xé lòng khôn nguôi Lằng lặng thời gian trôi Lằng lặng mưa rơi rơi Lặng lặng gió ngừng thổi Nín lặng cho ta thời gian lặn tìm trong chơi vơi


Bình yên xanh
Một mình xanh, giữa vòm xanh Một mình, thả dáng, in hình lên tranh Xe sang, biệt thự, … thôi đành Mình em, chọn bước yên lành, nơi anh


Mắt bão
Nắng hừng lên một lát Gió lặng đi mấy phần Bão ngưng vào tận đáy Anh lặn vào mênh mông Lọt thỏm giữa thênh thang Trơ mình cùng gỗ đá Không có lời của gió


Nó... cũng gà lắm đấy (2)
Một tuần, rồi hai tuần, chưa có Thông báo. Kì lương đến, Thầy nó sốt ruột: - Có khi phải đi cảm ơn trước em ạ! Cũng để xem thực hư thế nào! - Vâng! - Tính mua gì? - Mùa nhãn, em định mua nhãn lồng ạ! - Ừ, nhãn lồng ngon, Thầy có hàng quen.


Nó... cũng gà lắm đấy
Bao năm nó day dứt vì đã tự tay mình giết hại lũ gà khi chúng đang tuổi vị thành niên mơn mởn. Tuần trước viết ra được, sám hối với lũ gà xong, nó chợt giật mình, hình như nó cũng gà lắm ấy. Nó không gà đến mức ấy, cứ theo cách của chị Mây, bây giờ lại chả có cơ ngơi to tướng ở ĐẤT BẠC Trần Lãm, thành phố Thái Bình.


Chùm thơ 4 câu tặng các bé
Nhìn ra khung cửa đóng Quay lại ban công xanh Ơn cây lành hạnh phúc Ai trồng lên đôi cành
