- NGUYỄN NGỌC THẠCH

Tao đang về họp lớp đó mày ơi....
tao đang về họp lớp đó mày ơi đường cách trở muôn nơi ngược nẻo xa xôi tao mấy lần đổi xe ngược xuôi rồi chuyển tuyển lòng quay quắt một nỗi lòng vì nơi đến là bến cũ sông xưa nơi gốc rạ mái tranh nghèo...


Khóc bạn
mới mỉm cười thôi chưa hé môi nói một lời từ biệt chưa gặp gỡ đám bạn bè thân thiết trở lại tuổi thơ gom góp cánh phượng hồng… bạn muốn quên đi phải không..?


Ngày không nhau
quên nổi không em những ngày không nhau.... đau quặn con tim máu tràn lên màng não môi tím tái gồng mình trong tâm bão lồng ngực râm ran nhột nhạt đợi tóc huyền…


Lời cảm tạ
héo rũ trên giường nhưng tiếng chúc mừng qua điện thoại bánh kem ngọt của tấm lòng con gái thúc giục ta đứng dậy với bạn bè… cảm ơn nhé những nụ hoa tươi thắm


Yêu lắm áo dài ơi!
những tà áo triền miên như sóng vỗ màu tím đợi chờ, sắc trắng tinh khôi... áo em bay hay là áng mây trôi chiều thánh thót hát với đời hối hả giữa quê hương nhiều màu xanh cây lá tà áo em như cánh bướm dịu dàng


Bỗng dưng
bỗng dưng dài thế đêm ơi...! vầng trăng khép kín nụ cười đã lâu bình minh ngụ ở nơi đâu bỏ ta côi cút u sầu giữa đêm...? bỗng dưng gió cuốn tung rèm cơn mưa rả rích ướt mềm đôi vai đêm còn mơ bóng hình ai


Rao bán linh hồn
Rao bán linh hồn không một ai giơ cánh tay nhặt lấy trái tim như nhặt chiếc lá rơi chiều tàn vàng úa gió tấm tức thổn thức lay trên mái tóc hao gầy tóc pha sương lạnh buốt heo may
