- NGUYỄN NGỌC THẠCH
Tà áo Tháng Ba
.....chạm tháng Ba... có gì lạ không em? Cánh đồng thân quen cánh cò bay lả lướt Thương tấm áo, nàng Bân gieo mộng ước Chút lạnh cuối Xuân tím thẫm cả cung hồn....
Quên....
Đã quá lâu... gã mộng du, quên đi cuộc sống Ừ nhỉ, đời là thế và muôn đời vẫn thế có giọt vui, có giọt lệ âu sầu...
Nghiêng nghiêng
Nghiêng nghiêng một nửa vầng trăng, Của đêm cô độc chị Hằng mộng mơ. Nghiêng nghiêng nét chữ vần thơ Đẫm màu mực tím như chờ đợi ai..
Rằm Xuân
Rằm Xuân trắng biển cà phê tiêu cay điếc mũi, hương chè lên men Rằm Xuân tím vạt tóc em đồi thông thác đổ - thân quen lạ lùng
Đắk Nông xưa và nay
Sương mù ngủ quên trên đỉnh núi ngọn gió lạc đường than thở giữa rừng cây men rượu cần ngào ngạt vị nồng cay nâng bước nhảy chập chùng bên ánh lửa
Ngày không nhau
Quên nổi không em Những ngày không nhau.... Đau quặn con tim di căn lên màng não Môi tím tái gồng mình trong tâm bão Lồng ngực râm ran nhột nhột nhớ tóc huyền...
Niềm tin của em
Đã bao lâu rồi em Đôi mắt trũng sâu chưa có lần khép cửa Ngày trực chốt kê khai tắm mình trong nắng lửa Đêm khử khuẩn khoanh vùng,hỗ trợ điểm cách ly