- NGUYỄN PHƯƠNG THỦY

Cảm xúc mùa hè
Hoa đón nắng, chim hót chào mùa hạ Cây rì rào khoe sắc lá tươi non Hồng dại thơm, ngọt trong từng hơi thở. Hiện thực trong mơ, thời gian không ở lại. Viết vần thơ tôi gửi tới tương lai.


Nhà văn Bút Ngữ và tôi
Sài Gòn một sáng ngời ngời nắng và gió. Tôi nghe tin nhà văn Bút Ngữ từ trần. Vô cùng bất ngờ vì khi đón nhận tác phẩm DUYÊN, bác còn khỏe lắm.


Gửi chút nắng hồng
Ở ngoài ấy đông về lạnh lắm Chị gửi ra mấy vạt nắng hồng Dù rằng em chỉ thấy hư không Nhưng đây là tấm lòng yêu dấu Biết em tôi gió mùa rét thấu


Sông nhớ ai
Nhớ ai sông Isar dâng nước ngang bờ Sáng cuối thu nhạt nắng, sương mờ Mưa không đến, gió vu vơ hờn giận Tạt ngang sông, không bến không thuyền.


Đón con
Mẹ cố lách đám đông Vào cửa trong đón bé Chú công an đúng lẽ Phải bảo mẹ ra ngoài Nhưng chú lại nhìn hoài Có gì trong mắt mẹ


Lơ thơ vu vơ
Lơ thơ tơ liễu buông mành. Lơ thơ lá rụng trên cành hoa mai Lơ thơ ngọn gió bay bay. Lơ thơ vườn vắng bướm say không về.


Con đường thơ
Chị dắt em trở lại Con đường thơ gập ghềnh Mây bồng bềnh che nắng Bạt ngàn hoa mai trắng Thả cánh... thơm bàn tay. Cây đại hồng hương bay Nụ hoa tròn náo nức Nhặt hoa cài lên tóc Tình yêu quê nồng nàn.
