
- NGUYỄN VĂN THÔNG

Cuối xuân
Nắng cuối Xuân đủ hồng đôi má cho bé em xinh quá là xinh Hàng lộc vừng cũng vừa thay lá buông những mành hoa thật hữu tình “Hàm cá mập”*chen nhau chụp hình vài hôm nữa sẽ không còn nữa
Hoa Sưa
Hoa Sưa phủ trắng mặt đường đuổi theo tà áo tan trường bay bay Mùa Xuân còn lại mấy ngày nắng xuân vừa đủ hây hây má hồng Xa rồi em còn nhớ không mải nhìn hoa trắng lạc trong Hoàng Thành*
Vợ
Nhỏ nhoi là đất là trời Mênh mông là dáng em ngồi an yên Tôi đi trăm nẻo vạn miền vẫn không ra khỏi nét duyên mình cười Gian nan mình gánh trọn đời giàu sang mình để tôi ngồi nhâm nhi
Tên
Chỉ là một cách gọi tên Quê hương vẫn đó dẫu tên không còn Nước non mình vẫn nước non Làng xưa xóm cũ vẫn còn trong tim Thời gian vời vợi cánh chim
Trò chơi
Giời bày sinh-tử làm trò chơi Vạn vật cỏ cây cũng giống người Sinh-trụ một thời rồi dị-diệt* xem như quy luật Vô thường thôi Bất thường là ở người giết người người giết muôn loài vì tư lợi
Trải nghiệm
Đời có biết bao điều mới lạ Mọi người ơi hãy trải nghiệm cùng đời Buồn thì khóc vui thì cười Đừng cố chấp và đừng thái quá Hãy như cây mùa Đông trụi lá
Xuân đi
Xuân đi rồi có về không Để Đông đêm nhớ ngày mong héo mòn héo từ cây cỏ còn non héo sang khóm trúc vẫn còn đang tơ Xuân đi để rối đường tơ



