
- NGUYỄN VĂN THÔNG

Trèo
Hồi bé trèo me trèo sấu Già trèo cây ngả Hồ Gươm Tuy chẳng bằng con bằng cháu Cũng vênh vang với phổ phường Mặt Hồ như một tấm gương Soi nắng soi mây soi gió
Rượu vào
A ha bình rượu đang còn Uống thêm chén nữa thành con Ngọc hoàng Cửa nhà dẫu có toang hoang Đã có vợ đảm lo toan làm gì Hi hi
Ngáo
Mấy hôm mải đọc sách Quên béng mất làm thơ Người ngác ngác ngơ ngơ Vợ bảo mình bị ngáo. Túm vội được chiếc áo Phăm phăm chạy ra đường
Nhân quả
Mưa hóa những dòng sông Nước hoá mênh mông của biển Một người đi và một người đến Thế là có một nhân gian Có mùa Thu thì có lá vàng
Nước Nga mùa thu
Thật tuyệt vời Mùa Thu Nước Nga Sắc vàng óng ả trải bao la Tôi đi từng bước đường Thu ấy Trong lòng rộn rã bản tình ca Tôi biết Nước Nga qua những vần thơ
Vu vơ 3
Trời xanh thì đã xanh rồi Mây trôi thì cũng đang trôi lững lờ Con đò xưa đậu bến mơ Nghiêng nghiêng mạn nắng như chờ đợi ai Triền sông ngô trổ râu dài
Hỷ
Tay đánh trống, miệng reo hò Tạo thành chữ Hỷ dâng cho mọi người Ghép hai chữ ấy sóng đôi Là SONG HỶ chúc trọn đời bên nhau



