
- NGUYỄN VĂN THÔNG

Về hội trường
Hội trường về nhé mình ơi Để cùng nhau sống lại hồi ấu thơ Mái trường xưa. Lớp học xưa ta ngồi xem có còn vừa nữa không Nắm tay quanh lớp một vòng bao nhiêu kỷ niệm chất chồng lên nhau
Mùa xuân kiến tạo
Mùa Xuân đang đến mọi nhà Mùa Xuân kiến tạo nở hoa dâng đời Nói suông nay đã hết thời nhường chỗ cho nói đi đôi với làm
Mùa sen
Hà Nội vào mùa sen Đường Vệ Hồ tấp nập Hương sen tỏa ngây ngất Người bên người vu vơ Này là búp sen tơ Vừa nhú lên đấy nhé Hồng hào và tươi trẻ Như truyện tình trong mơ
Ngoảnh lại
Đi gần hết con đường, ngoảnh lại hoá ra mình vẫn chẳng biết gì đâu là phải và đâu là trái bao Nhân tình Thế thái qua đi Đào mãn khai rồi. Xuân đã thầm thì
Chùm thơ 4 câu: Túy tửu
Thấy bóng trăng tròn trong khóm mây Mời trăng xuống cạn chén men này Những lời tri kỷ xin cùng tỏ Trăng chếnh choáng rồi… Ta cũng say
Vô thường
Nếu thời điểm là một kẻ vô tâm Thì thời gian là kẻ thất tâm truyền kiếp Hôm nay còn là bông hoa đẹp Ngày mai có thể đã úa tàn Chắc chắn rồi vạn vật thế gian Đều do Thời điểm sinh ra Thời gian huỷ diệt
Chiếc lá
Khi đã là chiếc lá Từ lộc biếc thành xanh Thì đừng nghe theo gió Kẻo bị rớt khỏi cành Cũng đừng sợ nắng hanh Nếu có vàng đôi chút



