- TRẦN KIM HOA

Một khúc đoạn trường
đàn ngựa dữ đạp cối nước thượng nguồn cơn thịnh nộ trắng xóa từng mảng rừng tróc lở ngực núi vỡ òa đổ xuống vực sâu những mùa xanh biếc lấp đầy đêm khuyết lênh láng hồ trời


Tàn nhang
Gương mặt ngày hôm qua niềm vui nỗi buồn ngày hôm qua hạt sương li ti trên lá cỏ cơn mơ vỡ thành những giọt mưa xuân sao hôm xa sao mai rớm lệ một đêm hè đậu trên phiến đá đen


Tôi ngã về tôi hương nhu
Tôi trên con đường mùa thu con đường trôi trôi màu lá con đường buông buông lời gió người người lướt lướt qua tôi tôi trên cánh đồng mùa thu lang thang mây từ đâu tới


Thiên hà thủy
mưa em không ướt áo anh chỉ cỏ và cỏ chỉ cỏ và cỏ vui cũng lên xanh buồn cũng lên xanh úa vàng vì kiệt sức


Mẹ
con đã viết vô số những câu thơ ngọt ngào và cay đắng biết có câu thơ nào trở lại được cố hương bóng cha in giữa cây vườn giếng nhỏ sau nhà nuối nắm lửa reo trong căn bếp cũ


Ngày nào ta cũng nhìn lên bầu trời
Ngày nào ta cũng nhìn lên bầu trời miên man những đám mây trôi về ngày cũ đêm lấp lánh muôn vàn tinh tú có lấp lánh nào ta ngỡ đã vì ta Ngày nào ta cũng nhìn lên bầu trời thân thuộc thế mà xa xôi biết mấy


Năm tháng ngút ngàn không trở lại
có những ngày ngọn gió đi qua ta là ngọn gió từng bên ta mùa cũ ríu rít ban mai xạc xào diệp lục run rẩy những vân tay hạnh ngộ có những ngày giọt nắng rơi trên tóc ta
