- Dịch thơ
Trở về nơi cất giữ ngày xưa
Ta trở về nơi cất giữ ngày xưa Thuở cái vạc, cái nông ngủ quên trong câu hát Cánh cò trắng bay ngang miền cổ tích Cái bống cái bang bên Tấm kết duyên lành.
Độc Tiểu Thanh ký
Theo “thivien.net” thì Tiểu Thanh (1594-1612), họ Phùng, tên Văn Cơ, người Quảng Lăng, tỉnh Giang Tô, mồ côi mẹ từ thuở nhỏ, được một bà sư nuôi và cho ăn học. Năm 16 tuổi, nàng lấy lẽ một người họ Phùng, và để tránh trùng tên nên được gọi là Tiểu Thanh. Vì vợ cả ghen, nàng phải ra ở nhà riêng của Phùng sinh trên núi Cô Sơn, cạnh Tây Hồ rồi buồn...
Dân là nước
Cũng vẫn là việc sử dụng nơi hiểm địa, dùng cọc lim trồng ở cửa biển, xích sắt giăng ngầm đáy sông… nhưng lòng dân, niềm tin của dân thì khác. Đây là giai đoạn nhà Hồ mới đoạt vương quyền từ nhà Trần dù đã suy thoái, nhưng lòng dân chưa theo. Đó là lý do trọng yếu mà Nguyễn Trãi đã chỉ ra: “Phúc do thuỷ tín dân do thuỷ”. Cũng cần nói thêm rằng,...
Lời than của bà nhặt hạt dẻ
Cuối thu, hạt dẻ già rồi, Rải rác rụng khắp trên đồi đầy gai. Bà già còng, tóc bạc phai, Dẫm gai lội lớp sương mai nhặt về.
Nỗi lòng đêm trăng
Trước sân, trăng vằng vặc Đất trời lộng hơi sương Ngẩng đầu nhìn trăng sáng Cúi đầu nhớ quê hương
NGUYỄN QUỐC HUY
Nguyễn Quốc Huy, sinh năm 1974 tại huyện Thái Thụy, tỉnh Thái Bình. Tốt nghiệp khoa Toán - Đại học Sư phạm Hà Nội, Thạc sĩ Quản lý giáo dục. Hiện đang công tác tại phòng Lao động - Thương binh và Xã hội huyện Thái Thụy, Thái Bình.