
- Dịch thơ

GIẢI THOÁT
Mọi thứ rồi như gió Lo nghĩ nhiều làm chi Hợp vui, và Tan khổ Một sát-na, chẳng nhiều Tình yêu đó dù sâu, cũng như cơn gió thoảng Cô đơn ấy có nhiều, cũng tựa trận tuyết tan Bão giông dù ghê gớm, rồi cũng về bình lặng Việc dẫu có nặng nề, khi qua rồi Chỉ còn lại cơn gió quẩn quanh. Tất thảy, chỉ như gió mà thôi
Bến Tần Hoài
Trăng sông sương tỏa cát vàng pha Tần Hoài bến đối tửu lầu xa Kiều nữ chẳng buồn đau mất nước Còn mê mải hát “Hậu đình hoa”.
Đứng và ngã
Vì một lẽ nào đấy Bạn trơ khấc một mình Hãy sẵn sàng đứng dậy Như cây đứng một mình Nếu bạn ngã xuống đất Thì hãy như hạt rơi
Không ngủ
Không ngủ nghe đêm lạnh, Canh khuya trống điểm hoài. Quan san thêm mộng mị, Tiếng chày thúc bên tai.
Ngõ Y Thâm
Hoa dại lan đầy cầu Chu Tước Trời chiều xế bóng, ngõ Y Thâm Én xưa quen sống lầu Vương, Tạ Nay lại dập dìu xóm sơn lâm.
Tạp thi
Hàn thực đem mưa cỏ tốt ghê Mạ xanh gió chạy, liễu mượt đê Có nhà mà chẳng về nhà được Cuốc ơi, đừng nhắc nữa đường về
Ông già ở Đỗ Lăng
Ông già ở trấn Đỗ Lăng Sống nhờ thửa ruộng đất cằn từ xưa. Tháng ba không một giọt mưa Gió nóng lại thổi mạ khô úa vàng. Tháng chín rét sớm, thu sang



