- Tản Văn
![Bà của cháu](/files/news/thumb/005.jpg)
Bà của cháu
Tính bà tôi vẫn thế, lúc nào cũng hiền hậu và thường kể chuyện ngày xưa cho bọn tôi nghe. Từ ngày về với bà, tôi được biết thêm bao nhiêu chuyện, có chuyện chỉ riêng bà biết thôi. Bà bảo ngày còn trẻ, tóc bà dài và xanh lắm phải quấn lên mấy vòng khăn mới hết, cả làng ai cũng khen, thế mà bây giờ tóc bà bạc trắng. Lưng bà còng xuống như bông lúa...
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Cây bồ kết](/files/news/thumb/b36nhung-kham-pha-gay-bat-ngo-ve-cay-bo-ket.jpg)
Cây bồ kết
Bà tôi bảo cây bồ kết với tôi là chị em sinh đôi, vì ngày sinh tôi, bố tôi trồng cây bồ kết xuống bờ ao. Năm tháng trôi đi, cả hai chúng tôi mỗi ngày một lớn. Khi cây bồ kết bói hoa thì tôi bắt đầu đi học.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Điều chân thực của cuộc sống](/files/news/thumb/4-dung-giup-cuoc-song-an-nhien-1.jpg)
Điều chân thực của cuộc sống
Đêm đêm, mỗi khi ngước nhìn lên bầu trời đầy sao, chúng ta thường tự hào Trái đất là nơi duy nhất có sự sống trong vũ trụ. Chúng ta đâu biết rằng, những ngôi sao ta nhìn thấy trên bầu trời kia chỉ là cái chấm nhỏ trong Hệ Ngân Hà khổng lồ, còn Hệ Ngân Hà cũng chỉ như một chấm nhỏ trong vũ trụ bao la…
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![“Búp Trên Cành” sau 38 năm gặp lại](/files/news/thumb/hp3_1.jpg)
“Búp Trên Cành” sau 38 năm gặp lại
Giờ thì mình đang ngồi trước biển. Hoàng hôn bao giờ cũng dịu dàng và tin cậy. Những vệt sáng cuối cùng chìm xuống nước, vẫn để lại ánh lưu luyến, lung linh. Hoàng hôn như người đã đi qua tuổi hoa niên, âu yếm ngoảnh nhìn lại thời gian, nơi đã để lại phần “ngày” của mình ở đó.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Đừng để cái tâm thấy khó](/files/news/thumb/hp2_1.jpg)
Đừng để cái tâm thấy khó
Trong cuộc đời, chúng ta sẽ gặp rất nhiều người. Nếu có duyên, sẽ đi cùng nhau một đoạn đường, thậm chí may mắn là cả con đường. Cuộc đời dài như vậy, mỗi một người đến trong đời ta, chịu đi chung với ta một con đường đều đáng trân trọng. Họ có ý nghĩa nào đó với ta và cuộc đời hữu hạn này!
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Khi ta là tình yêu](/files/news/thumb/6f055979fcbf8e0e460e292ef2fdf869_1.jpg)
Khi ta là tình yêu
Nếu là ngã vào tình yêu “Fall in Love” thì ta đã sai rồi. Khi bạn bị rơi vào tình yêu, bị hút bởi một cô gái đẹp, một người đàn ông hào hoa – nghĩa là nó có lực từ rất lớn, nó làm bạn bị hút vào, nó dẫn dắt bạn và bạn bắt đầu chạy theo nó. Nhưng hai người - đàn ông và đàn bà chỉ có thể yêu nhau khi họ đủ hiểu về nhau.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Những ngày tươi đẹp](/files/news/thumb/12742101_1121697617864866_4543986588053658382_n.jpg)
Những ngày tươi đẹp
Năm 1976, tôi dự kỳ thi học sinh giỏi văn toàn quốc lớp 4 được giải nhì. Đây là kỳ thi học sinh giỏi đầu tiên tổ chức trên quy mô cả nước. Bài văn ấy là câu chuyện đồng thoại về cuộc sống của một chú gà trống, phần thưởng là chiếc áo dệt kim dày, rộng thùng thình mà mấy năm sau tôi mới mặc vừa và 20 cuốn truyện. Tôi nhanh chóng quên đi chiếc áo...
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)