- Trang văn
Mưa phùn gió bấc tái tê
Thứ tư - 19/02/2025 09:32
(Ảnh: Xuan Nguyen)
MƯA PHÙN GIÓ BẤC TÁI TÊ
(Nguyễn Diệu Liên)
Những ngày mưa phùn gió bấc mang theo cái rét ngọt lùa qua từng ngõ nhỏ, len lỏi vào từng kẽ áo, khiến lòng người không khỏi se sắt. Trời xám xịt, mưa bụi giăng giăng như một lớp màn mỏng phủ lên phố phường, khiến mọi thứ trở nên mơ hồ, bảng lảng.
Gió bấc hun hút thổi, quất vào da thịt cái lạnh buốt đến tê tái. Những hàng cây trơ trụi run rẩy trong cơn gió, những mái hiên nhỏ giọt nước tí tách đều đều, tạo nên một bản nhạc trầm buồn của mùa đông. Người qua đường co ro trong những lớp áo dày, bước chân vội vã như muốn tìm đến một góc ấm áp để trốn tránh cái lạnh cắt da cắt thịt.
Những ngày như thế, lòng người dễ có chút u buồn, chút hoài niệm về những ngày xưa cũ. Hơi lạnh của đất trời khơi gợi những ký ức xa xăm, những câu chuyện chưa kịp nói, những dòng thư còn dang dở. Nhưng cũng chính trong cái rét ấy, những bát cháo nóng, cốc trà gừng ấm, hay chỉ là một bàn tay nắm chặt cũng trở nên quý giá hơn bao giờ hết.
Mưa phùn gió bấc – lạnh lẽo nhưng cũng đầy dư vị, là chút thi vị lặng lẽ của mùa đông miền Bắc, để rồi khi xuân về, ta lại thêm trân quý những ngày nắng ấm.
Nắng ấm ơi! Em hãy về đi nhé!