- NGUYỄN VĂN THÔNG

Sông và giếng
Sông chảy ngầm để nước giếng dâng cao Giếng không biết cứ tưởng mình vốn thế Cha ngay thẳng truyền cho hậu duệ chí kiên cường khí khái chấp gian lao


Tứ vô lượng
Tứ Vô Lượng Phật dạy ta Từ, Bi, Hỉ, Xả để mà tu thân Dằn lòng để không hận sân Không ghen tỵ với phúc phần của ai Biết vui niềm vui mọi người


Vào thăm Cảnh Mận
Đường vào Cảnh Mận thật xa Nhưng vì háo hức hoá ra lại gần Chúng mình ngày ấy yêu thân Hẹn ngày Tình Bạn quây quần bên nhau Nghi Xuân xanh ngát một màu


Lời cảm tạ
Ngoài kia là nắng và hoa Hình như Trời Đất tặng ta màu hồng Dẫu rằng sắc sắc không không Đã là diễm phúc sống trong Vô thường


Quẩn quanh
Họ đến rồi đi khỏi Cuộc đời mang theo năm tháng lẫn buồn vui ngọt ngào hương vị duyên và nợ thao láo năm canh tiếc một thời Ngoài kia Dòng đời trôi và Dòng người trôi


Bể dâu
Trôi nổi Dòng đời kiếp bể dâu Nào ai biết trước chuyện sang giàu Sinh ra ai cũng như ai cả Nhưng nẻo hữu tình lại khác nhau


Nhiễu
Nhiễu từ tên xuống dưới Nhiễu từ dưới lên trên Nhiễu ba bề bốn bên Chẳng biết đâu mà tính Cái hôm qua tưởng chính Hôm nay lại hóa tà
