
- NGUYỄN ĐỨC HẠNH

Có những hôm lạ lùng….
Biển một vũng núi chỉ bằng hòn sỏi Hai sắc xanh lũng liễng hai đầu Xanh của núi là xanh bền xanh đặc Xanh biển này luôn vỡ để xa nhau
Mưa Tam Đảo
Lên La Bằng. Qua cổng gác vào vườn Quốc gia Tam Đảo. Núi cao ngất cây xanh mát. Đầu nguồn suối Kẹm trong lạnh. Đá lô nhô như bầy Voi mẹ voi con lặn ngụp trong bóng núi.
Biển lạnh
Đốt lửa. Biển lạnh. Mơ em Ngắm chim di trú hiểu thêm lòng người Thất thường . Biển như chợ đời Thấy đông thì đến thấy cười tưởng vui
Thuyền - Bão - Tôi và Em
Biển đón một thuyền và một cơn bão Nặng nứt chòng chành nhân thế Tìm đâu ra Mỏ Neo? Bão rập rình như tình yêu Muốn thì nói phắt đi đừng lưỡng lự
Gửi miền Trung
Gom nhóp 10 năm 1 ngày tan hết Nước mắt mồ hôi theo lũ da diết Cố che chắn cho bàn thờ ông bà Thắp hương vào đâu? Cắm vào ướt nhoà Một năm vài lần bão quật miền Trung
Cô Tô - ngày đón bão
Biển như em hờn giận Anh là đảo âm thầm Sóng vùng vằng trăm bận Thuyền chòng chành phân vân Cô Tô ngày đón bão Bến tàu ngóng rất xa
Lửa sao chè già…
Góc Thái Nguyên - cây chè già Tẻo teo hương đến cửa nhà thì tan Xanh này là xanh đa đoan Nào sâu cắn với chang chang nắng vò … Hết thời xanh nõn vô lo Còn đâu ong bướm lò dò vây quanh



