
- Trang văn

Chiếc ghế
Thứ tư - 05/11/2025 16:59

(Ảnh: Pixabay)
CHIẾC GHẾ
(Nguyễn Linh Khiếu)
Thầy Thỏn vừa giảng bài vừa đi lại tung tăng khắp lớp. Mắt thầy cú vọ náo liên nghiêng ngó khắp lượt. Giọng thầy sắc nhọn đanh thép. Học sinh cứ gọi là chết khiếp.
Thầy Thỏn cao lớn lênh khênh áo quần là lượt đỏm dáng trong khi lũ học trò rách rưới bẩn thỉu nheo nhóc bé tí tẹo. Nhìn vào lớp học ai cũng giật mình tưởng đại bàng đang dỗ dành lũ gà nhiếp.
Nhiều khi hứng chí để diễn tả bài văn thầy nhảy choi choi trong lớp như thể diễn viên tuồng chèo. Khi mệt thầy lật đật lên mục giảng gieo mình ngồi phệt xuống ghế.
Hôm nay cũng thế khi thấy gieo mình xuống ghế thì chiếc ghế nát vụn tan tành. Thầy lồm cồm bò dậy. Mặt nhăn nhó đau đớn vô cùng. Khi thầy lấy tay xoa mông phủi bụi thì ối giời ơi cái quần thiên thần duy nhất của thầy rách toác một miếng to tướng. Mặt thầy biến dạng méo xệch suýt khóc.
Thầy gầm lên giọng run lập cập: Ai. Cả lớp chết lặng. Thầy lại gầm lên lạc cả giọng: Đứa nào. Bỗng cái Hươm Kều thườn thưỡn như cái sào đen đúa nhếch nhác mặt cắt không còn giọt máu hoảng hốt bật dậy. Bên cạnh nó cái Hĩm khóc tu tu vì sợ quá mà đái cả ra quần.
Mùi nước đái học sinh khai nhức nhối. Thầy Thỏn mặt hoàn toàn biến dạng tái dại. Bất thần thầy văng tục : ... con mẹ chúng mày. Rồi thầy bỏ chạy khỏi lớp. Cái quần thủng đít của thầy phơ phất miếng vải rách.



