Chào mừng đến với Nhà Búp
Nhà Búp là Ngôi nhà văn chương được tạo nên từ hết thảy các mối cơ duyên kết tụ nhiều tâm hồn đồng điệu trong cảm nhận, đam mê sáng tác văn học của các thành viên nhóm “Búp trên cành” - những người đã gặp nhau từ thuở ấu thơ, qua năm tháng mải miết đi và bây giờ trở lại; của bầu bạn xa gần cùng chung tình yêu văn chương nghệ thuật.
Nhà Búp là nơi hội ngộ, cũng là nơi tìm về, để các thành viên sum vầy, đàm đạo, chia sẻ tâm tư tình cảm, ước mơ và khát vọng qua những áng văn thơ.
Về với Ngôi nhà văn chương này, từng thành viên sẽ tự thấy mình thêm thanh thản, an nhiên, nhẹ nhàng và thuần khiết. Để rồi mỗi ngày ta lại thấy cuộc đời này đáng sống, đáng yêu hơn!Xem tiếp >>.
Một ngày tháng 9, chớm thu, nhưng trời rực lửa như giữa hè, vợ chồng nó & con gái có hẹn cùng gia...
Ngày bé mỗi khi ba mẹ sai lấy đồ, đồ ngay trước mắt mà lơ ngơ tìm không ra, bị mắng: “Con bé này,...
Ngắm bông hoa đẹp trên cành Ngẫm về đất đã hết mình vì hoa Đất nhăn nheo bởi đã già Ngàn năm đất vẫn...
Ngỡ vở kịch Ông không phải là bố tôi Đã của thời xa xôi Một đi không trở lại Giờ đâu đó tôi lại thấy...
Tâm thiền ngắm cá lượn lờ bơi Một khoảng bình yên giữa cuộc đời Thế thái nhân tình … âu “ mặc “ hết...
Đêm. Ngồi như chó đá Qua bão tìm vầng trăng Bưởi non rụng ao cá Động vỡ cả trăm năm Muỗi đốt chỉ gãy...
Bút cũ rích vẫn vẽ vào mây trắng Giấc mơ muộn màng màu của hoàng hôn Giấc mơ bay bằng hai bìa sách...
Trải nhiều sóng gió mới biết: - không phải danh vọng hay tài lộc, bình yên mới là ước mong lớn...
Chuyên mục tác giả tác phẩm Nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu với các bạn độc giả thân thương của Nhà Búp một tác phẩm mới: tập thơ lục bát "Ru mình" của nhà thơ Trương Minh Hiếu qua bài viết...

- Trang văn

- Tản Văn |
- Truyện ngắn |
- Thể ký |
Một ngày tháng 9, chớm thu, nhưng trời rực lửa như giữa hè, vợ chồng nó & con gái có hẹn cùng gia đình em gái đi chơi Trạm cảm xúc - Cafe ruộng nhà Chị. Nó diện áo dài xanh lá cây, bỏ cái kính râm vào
Ngắm bông hoa đẹp trên cành Ngẫm về đất đã hết mình vì hoa Đất nhăn nheo bởi đã già Ngàn năm đất vẫn chỉ là đất thôi Bao nhiêu mầu sắc trên đời
Ngày bé mỗi khi ba mẹ sai lấy đồ, đồ ngay trước mắt mà lơ ngơ tìm không ra, bị mắng: “Con bé này, đúng là “mắt để trốc ngôi”. Nó không hiểu, hỏi lại, mẹ bảo: “là mắt để trên đầu, chỗ rẽ ngôi tóc đó”.
Tập thơ “Đi qua mỗi ngày tôi” là tập thơ thứ hai của tác giả nhà Búp: Trương Minh Hiếu. Tập thơ là sự tiếp nối mạch nguồn cảm xúc thơ ca trong anh, đồng thời là sự bứt phá, trưởng thành hơn trong thi...
Những người trót mê nhạc Trịnh, trước mỗi tình khúc của ông thường không thoát khỏi cảm giác bị mê hoặc bởi ca từ được nhào nặn từ bàn tay tài hoa của nhà phù thủy ngôn ngữ.
Muốn để đóng lại, tất phải mở ra đã. Muốn để làm yếu đi, tất phải làm mạnh lên đã. Muốn để phế bỏ, tất phải tiến cử đã. Muốn để cướp lấy, tất phải cho đi đã. Như vậy là sáng suốt, vì mềm mại thắng...




